Vợ tôi là một người phụ nữ rất tinh tế, bởi thế, không bao giờ vợ nói thẳng ra là vợ đang muốn gì, mà vợ chỉ bóng gió xa xôi để cho tôi tự hiểu. Lấy ví dụ như buổi tối đầu tiên tôi và vợ hẹn hò ở quán cafe chẳng hạn, mải tâm sự không để ý, lúc nhìn đồng hồ giật mình đã hơn 11 giờ đêm, vợ cuống cuồng giục tôi ra lấy xe để về. Vợ ngồi sau xe, giọng đầy lo lắng: “Giờ về bố mẹ em giết! Bố mẹ không cho em đi chơi tối về sau 11 giờ đâu”. Tôi nghe vậy cũng hoang mang: “Thế phải làm sao đây?”. Vợ bóp trán nghĩ ngợi một hồi, bảo: “Cũng may, bố mẹ chỉ cấm em về muộn buổi tối thôi, còn sáng hôm sau thì mấy giờ về cũng được!”. Vậy là tôi hiểu ý vợ, nhìn phía đằng trước có cái biển ghi là “Nhà nghỉ Thẫn Thờ”, tôi tạt luôn vào để chờ trời sáng…
Giờ, lấy nhau được vài năm rồi, vợ vẫn tinh tế như thế: ví dụ tôi đang ngồi lướt Facebook bằng điện thoại, vợ tới ngồi cạnh, bảo cho em mượn điện thoại của chồng tí, điện thoại em đang sạc. Dứt lời, vợ giật luôn điện thoại của tôi, ngồi vuốt vuốt một hồi, xong bảo em trả chồng này. Tôi cầm cái điện thoại vợ vừa trả lại, thấy màn hình vẫn sáng và hiện chình ình lên cái váy, niêm yết rõ giá là một triệu hai, có ghi địa chỉ shop bên dưới hẳn hoi. Vậy là tôi hiểu ý vợ, hôm sau tự bố trí thời gian đưa vợ qua shop.
Sáng nay, đang ở cơ quan thì nhận được tin nhắn của vợ: “Anh ơi! Em bị rách ti rồi!”. Mình ngạc nhiên: “Tại sao? Con Kem đã cai sữa rồi! Còn anh, cả tuần nay chưa đụng tới. Tại sao rách?”. Vợ bảo: “Tại cái áo lót, nó cũ rồi, cái khung sắt lòi ra, chọc vào”.
Đọc xong tin của vợ, tôi chột dạ lướt website đồ lót để tìm áo lót nâng ngực tạo khe sâu hun hút, không quên 1 cái đầm ngủ lưới mỏng như tờ giấy hay cái quần lót ren thật sệc xy cho vợ.
Lôi ví ra kiểm tra, thấy còn được vài đồng lẻ, chỉ đủ tiền ăn trưa nay, làm sao mua xú cheng tặng vợ đây? Tôi đành lân la sang bàn bên cạnh, hỏi thằng em: “Ê cu! Có tiền không? Cho anh vay mấy lít!” “Anh vay làm gì?” “À! Mai anh phải về quê thay áo cho cụ ngoại!” “Thay áo là sao anh?” “Tức là làm lễ bốc mộ cuộc tình ấy!”.
Thằng em được cái thật thà, nghe tôi nói vậy thì tin ngay, móc ví đưa cho tôi 5 lít, bảo: “Em còn mỗi tờ này, anh cầm tạm”. Đúng lúc ấy thì điện thoại nó có tin nhắn. Thằng em mở máy ra đọc, nhưng tôi thấy nó nhăn nhó, chau mày, mặt đầy khó hiểu. Rồi nó đưa điện thoại của nó cho tôi, ý muốn nhờ tôi dịch hộ. Thì ra là tin nhắn của bạn gái nó, toàn những ký tự @$#% rối rắm, lằng nhằng. Tôi chịu, không dịch được, rồi bảo nó gọi lại cho bạn gái hỏi xem sao. Thằng em lập tức gọi ngay, xong, nó cúp máy, thở dài: “Điện thoại bạn gái em bị hỏng anh ạ! Phím cứ loạn cả lên, không nhắn tin được”.
Tôi nghe vậy thì móc tờ 5 lít ra trả lại cho nó, bảo: “Thôi, anh đi vay chỗ khác, cùng lắm thì làm hồ sơ trả góp! Anh trả lại tiền để em lo quà 8-3 cho bạn gái! Nó nói vậy tức là nó muốn em tặng điện thoại mới đấy!”. Thằng em ngỡ ngàng: “Thật thế ạ? Muốn gì không nói thẳng ra mà cứ vòng vo. Sao phụ nữ lại phức tạp vậy hả anh?”. Tôi vội vã bịt mồm thằng em lại: “Đừng có dùng từ “phức tạp”, phụ nữ họ không thích cái từ ấy đâu, phải dùng từ “tinh tế”, phụ nữ thật “tinh tế”! Hiểu chưa?”.
Quay lại vấn đề của mình. Hết tiền, xú cheng cũng không tôi đành làm theo thông lệ mỗi ngày, việc mà vợ vẫn phải làm hàng ngày trong khi tôi đang bù khú với lũ bạn chém gió ngoài đường. Hôm nay anh dành cả ngày cho em, đón con, đi chợ, nấu ăn, rửa chén, giặt quần áo, rửa xe, …. Hi vọng bây nhiêu việc ấy bù lấp phần quà hứa hẹn năm sau sẽ để dành tiền mua xú cheng, sì lip 7 màu tặng vợ yêu nhá! Love you forever pặc pặc …